Thứ Hai, 10 tháng 2, 2014

Mọi vấn đề tốt nhất là nên xin ý kiến lãnh đạo

Là vì:
- 1 là nếu lãnh đạo lúc nào cũng răm rắp nghe lời của nhân viên thì hoá ra mình không biết gì, thế thì lãnh đạo chúng nó thế nào được, phải tỏ ra nguy hiểm tí chứ. Với cả với cái thằng suốt ngày ra vẻ ta đây kiểu: Con cưỡi phát là tới Tây Trúc, Sư Phụ lên con chở… thì càng phải đì đọt cho nó bớt khoe hàng
- 2 là mấy con yêu quái mà đã thay hình đổi dạng (phẫu thuật thẩm mỹ) vẫn bị thằng Không nó nhìn ra, chứng tỏ là trình còn kèm thằng Không vẫn xử được, kệ m nó cứ để đấy cho thằng Không nó đánh nhau cho nó có việc làm, ko rảnh rỗi ko đấu đá với ai nó lại đấu đá với mình thì bỏ m. Rồi thằng Không nó vất vả tí là ổn ý mà
Nói chung đừng trách Đường Tăng hay cãi, mà hãy trách Ngộ Không không biết cách trình bày vấn đề hãy ví dụ: 
- Theo Sư Phụ thì kia là cô gái hay yêu quái nhỉ? Nhìn ngực nhỏ thế kia chắc là cô gái rồi nhỉ, yêu quái nó mất công biến thì nó phải biến to chứ nhỉ
- Dưới sự lãnh đạo tận tình sáng suốt của Sư Phụ tập vừa rồi chúng con đã hạ được một con yêu quái, gặp con yêu quái lần này xin ý kiến Sư Phụ là đánh hay lùi? Con thấy nó có vẻ sinh lý khỏe lắm, con hơi e ngại xin Sư Phụ cho ý kiến
- Đánh con yêu quái này như thế nào ạ Sư Phụ? eo ơi khó quá con chả biết đánh nó như thế nào? Sư Phụ chỉ đạo con với…etc
Phải tạo đất cho anh còn diễn với chứ. Chú cứ diễn hết, thì ai trả cát-xê cho anh với các anh em còn lại bây giờ?

Bố bảo nhìn vào chiếc giường là biết cuộc sống vợ chồng có hạnh phúc hay không

Bố bảo nhìn vào chiếc giường là biết cuộc sống vợ chồng có hạnh phúc hay không. Dù chuyện gì xảy ra đi chăng nữa, đừng mang chăn gối ra sofa ngủ, cũng đừng quay lưng vào người vợ của con. Hãy ôm cô ấy vào bờ vai và khuôn ngực nóng hổi của con. Tất cả sẽ qua đi, chỉ tình yêu còn lại. 
Bố bảo lúc giận có thể cãi nhau nhưng đừng thượng cẳng chân hạ cẳng tay. Cãi nhau không có nghĩa con dùng những lời lẽ xúc phạm dành cho người mà con sẽ đầu gối tay ấp cả cuộc đời. Cãi nhau có nghĩa là nói hết những gì trong lòng để hai vợ chồng hiểu, thông cảm cho nhau, xóa đi hết mỏi hiểu lầm. Bản thân con còn chẳng hiểu được con, thế nên đừng mong người khác phải hiểu khi con cứ giữ trong lòng.

Bố bảo cãi nhau với phụ nữ thì đừng có nói nhiều, chỉ cần nói vừa đủ. Độ khuếch tán âm thanh của đàn ông chẳng bao giờ bằng phụ nữ. Một người vợ chân chính sẽ đủ tinh tế để biết khi nào cần nói, lúc nào nên im lặng ngay cả trong khi nóng giận nhất.

Bố bảo dù ở ngoài xã hội, con có là xe ôm, hay ông lớn, ông bé, thì về nhà con vẫn là trụ cột của gia đình. Vợ con có thể là người phụ nữ rất đảm đang, cô ấy có thể đóng đinh, sửa ống nước hay tháo quạt trần, nhưng con hãy làm việc đó, trừ khi con quá bận. Nó vừa thể hiện sự công bằng, vừa thể hiện sự chia sẻ vợ chồng.

Bố bảo sau khi kết hôn sẽ hơn một lần con cảm thấy hối hận, thậm chí có mối quan hệ ngoài chồng ngoài vợ. Mỗi lần như vậy con hãy nhớ rằng: Người bồ hiện tại yêu con mười phần, người vợ hiện tại cũng từng yêu con mười phần như thế. Nhưng khi bước vào hôn nhân, vai trò của phụ nữ càng trở nên phức tạp, ngoài tình yêu họ còn có cả trách nhiệm.

Vì vậy khi đã kết hôn, người ta sẽ không thể yêu con mười phần được nữa. Họ phải dành một phần trong số đó để yêu bố mẹ chồng, rồi lại một phần để yêu bố mẹ họ, còn thêm một phần nữa cho con cái. Và như thế, mười phần tình yêu khi bước qua hôn nhân chỉ còn lại bảy phần. Bằng cách này hay cách khác, 3 phần con mất đi từ người vợ sẽ được nhận lại gấp đôi từ gia đình và con cái của con.

Và một lý do nữa, người bồ sẽ chỉ đem lại cho con hạnh phúc nhất thời, còn người vợ sẽ đem lại cho con hạnh phúc bền vững. Thật tuyệt vời phải không?

Bố bảo thời kỳ mang thai là khó khăn nhất đối với phụ nữ, là bởi vì muốn có được thiên thần thì phải qua thời gian khổ cực. Chính vợ con là người đã gánh vác sự khổ cực đó để đem lại niềm vui cho cả nhà. Thế nên đừng thở dài khi thấy vợ con chẳng còn được vẻ đẹp thời thiếu nữ, hay cũng đừng tức giận khi con nằm cạnh vợ mà chẳng thể làm gì. Hãy cùng cô ấy cảm nhận niềm vui của những ông bố bà mẹ, chắc sẽ thú vị lắm.

Bố bảo chuyện mẹ chồng nàng dâu là chuyện muôn thuở, giống như bệnh tiền mãn kinh vậy. Thế nên con hãy là sợi dây kết nối họ, hai người phụ nữ yêu con nhất trên đời. Đừng để mẹ cảm thấy bà đã mất con trai, và vợ con cảm thấy chồng mình là người nhu nhược. Như thế mới là đàn ông chân chính.

Bố bảo rằng đừng tưởng người mẹ mới dạy dỗ được con. Theo nghiên cứu của các nhà khoa học, trong thời gian người mẹ mang thai thì người cha mới là người ảnh hưởng lớn nhất đến tình cảm và sự phát triển của trẻ. Con có thể không là người bố tuyệt vời nhất thế giới, nhưng hãy là người bố tuyệt vời nhất trong lòng những đứa con.

Bố bảo “Phụ nữ là để yêu, không phải để hiểu”, nhưng nếu không hiểu, thì con chẳng thế yêu. Hãy hiểu họ bằng chính trái tim mộc mạc của con. Bố bảo “quá khứ là thứ đã qua, hiện tại mới là cuộc sống”. Nếu quá khứ của vợ con có lỗi lầm, đừng chấp nhặt, cũng đừng đay nghiến vì đồng ý lấy vợ là con đã chấp nhận tất cả những gì thuộc về cô ấy. Hãy khoan dung và độ lượng. Dù không nói ra nhưng chắc chắn cô ấy sẽ yêu con đến suốt cuộc đời, một tình yêu bao gồm cả sự biết ơn và tôn trọng.

Và cuối cùng bố bảo, cuộc sống luôn thay đổi, hãy biết trân trọng từng ngày.



Mẹ bảo, lúc giận đừng có cãi nhau, có thể không nói gì, không giặt quần áo của chồng, nhưng không được cãi nhau với chồng.

Mẹ bảo, cãi nhau với đàn ông thì đừng có chạy ra ngoài mà oang oang khắp nơi, anh ta tiến về phía con một bước thì con hãy bước về phía anh ta hai bước.

Mẹ bảo, ngôi nhà chính là chỗ đóng quân của người phụ nữ, cho dù có xảy ra chuyện gì thì cũng đừng có bỏ đi. Bởi vì, đường trở về rất khó khăn.

Mẹ bảo, hai người trong nhà đừng có lúc nào cũng chỉ nghĩ đến sĩ diện, hai người sống với nhau, sĩ diện quan trọng lắm sao? Nếu thế thì ra ngoài sống thế nào được?

Mẹ bảo, bất kể một người đàn ông giàu có, nhiều tiền như thế nào thì anh ta vẫn hi vọng có thể nhìn thấy con sạch sẽ thơm tho ở trong một ngôi nhà sạch sẽ tươm tất và đợi anh ta.

Mẹ bảo, đàn ông tốt rất nhiều, anh ta sẽ không bao giờ đi ôm người phụ nữ khác. Nhưng trong cái xã hội như thế này, có rất nhiều phụ nữ xấu sẽ giang tay ra ôm lấy người đàn ông của con.

Mẹ bảo, phụ nữ nhất định phải ra ngoài làm việc, cho dù là kiếm được nhiều hay ít, làm việc chính là sự thể hiện giá trị cuộc sống của bản thân. Nếu con cứ ở nhà mãi, anh ta sẽ có cơ hội nói trước mặt con rằng: “Tôi đang nuôi cô đấy.”

Mẹ bảo, con đi làm bên ngoài, dù có bận lắm là bận thì vẫn phải làm việc nhà, nếu không thì dùng tiền của mình mà tìm một người giúp việc theo giờ. Việc trong nhà nhất định phải lo liệu tốt, con cái cũng phải nuôi dạy cho tốt.

Mẹ bảo, anh ta vì con mà làm những việc mà con không bao giờ ngờ tới, con có thể cảm động, có thể khen ngợi, nhưng nhất quyết không được châm chọc kiểu “hôm nay mặt trời mọc đằng tây rồi hay sao”, vì nếu như vậy, sau này anh ta sẽ không bao giờ làm bất cứ việc gì vì con nữa.

Mẹ bảo, chẳng có ai là một nửa của ai cả, ý nghĩ của con mà không nói ra thì ai mà biết được? Cần cảm nhận cái gì, ghét việc gì, con phải nói ra thì người ta mới hiểu được.

Mẹ bảo, bố mẹ anh ta cũng là bố mẹ con, cho dù bố mẹ anh ta đối xử với con không được tốt cho lắm, thì con cũng phải đối tốt với họ. Bởi họ là bố mẹ của anh ta.


Mẹ bảo, một khi đã quyết định sống cùng người đó rồi, thì đừng có oán thán cuộc sống khó khổ, nếu như con đã chọn anh ta, thì đừng có oán trách anh ta.

Mẹ bảo, nhiều tiền như thế thì có tác dụng gì, anh ta đâu? Anh ta đang ở đâu?

Mẹ bảo, cả đời này chúng ta có thể tiêu hết bao nhiêu tiền? Đừng mua những đồ xa xỉ mà làm gì, sống hạnh phúc là tốt rồi.


Mẹ bảo, đừng có dọa con cái là “mẹ không cần con”, lúc cáu giận đừng có đuổi con cái ra khỏi nhà, chẳng may không thấy nó thật, con sẽ rất đau khổ.

Mẹ bảo, đừng đánh con cái, lại càng không nên lôi ra ngoài mà đánh.

Mẹ bảo, tình yêu mà cứ đánh đấm đâm giết nhau đúng là mãnh liệt thật, cũng rất lãng mạn. Nhưng không thực tế. Cứ bình thường thôi là được.

Mẹ bảo, cái gì thì cũng đều là duyên phận cả.

Mẹ bảo, cuộc sống luôn thay đổi, phải biết trân trọng từng ngày.

Thứ Ba, 11 tháng 9, 2012

Tình cũ

Vện cũ tình xưa có vẹo gì
Mà sao nhớ lại vẫn lâm li

...

Tình cũ lặng im đầu nghiêng nghiêng, cặp môi xinh hờ hững ngậm đầu ống hút, mút chả ra mút mà nhai không ra nhai, cốc cam vắt xịn sau nửa giờ chưa vơi quá nửa. Anh bú no hai ly sinh tố, gọi thêm quả đen đá không đường, vừa nhấm nháp vừa ngắm nàng. Tình yêu xưa của anh vẫn vậy, mặt chuẩn, dáng xinh, khúc nào ra khúc đấy, thời gian chỉ làm nàng thêm mặn mà và ... đàn bà hơn mà thôi.

Xưa anh và nàng yêu nhau chóng vánh, rồi chia nhau cũng thật nhẹ tênh, đâu như chỉ vì một câu anh lỡ mồm. Hồi đấy còn trẻ, gánh nặng cơm áo gạo tiền như bão lốc, ngay lập tức cuốn phăng đi mọi ưu phiền. Giờ nghĩ lại anh cũng chả nhớ nổi câu nói xưa là gì nữa. Chỉ vì hoàn cảnh đẩy đưa, thời gian tàn phá nên ký ức bị lãng quên ...

Anh gặp nàng trong buổi hội thảo công ty X. Anh đến muộn đang lúi húi soi chỗ ngồi thì bị túm áo lôi xuống cái xoạch. Quay sang thấy nàng cười phớ lớ ... Anh nhận ra nàng cũng cười ... hơ hớ. Rồi hai đứa túm tụm ngồi ngắm nhau và ôn lại kỷ niệm xưa, kệ mẹ các diễn giả chém gió ... Anh và nàng cũng tận dụng tình hình hết vuốt tay lại xoa đùi, thật là thân ái ...
Ngày đó, sau khi chia tay nhau, nàng cũng mải mê kiếm sống, đến tuổi thì cũng lấy chồng như ai, vài năm sau cũng tòi ra thằng ku cho bằng bè bằng bạn. Vợ chồng ăn ở với nhau lâu rồi cũng chán, cũng có rạn nứt, đến giờ thì chỉ ở với nhau cho con nó vui. Túm lại là cuộc đời nàng cũng như bao cô gà mái khác ở cái thành phố này, không có gì quá đặc biệt và theo nàng thì hơi nhàm chán ..

Nói suông mãi cũng khô mồm, anh rủ nàng chuồn đi ăn trưa ... Ăn trưa xong lại đi uống nước ... Uống nước ngắm nhau mãi cũng ê mông, anh đánh bạo rủ nàng ... đi nhà nghỉ tâm sự chuyện đời. Nàng mỉm cười gật đầu cái rụp, còn hối anh đi nhanh lên để chiều em còn kịp đón con.

Trưa nắng chang chang mà mấy con phố sung sướng đông như trẩy hội. Lễ tân nhà nghỉ, khách sạn luôn tay treo biển hết phòng. Kì cạch mãi rồi anh cũng tìm được một cái nằm sâu trong ngõ, hơi xấu một tí nhưng nghĩ sắp được sung sướng rồi, ai quan tâm làm chi.


Vừa đóng cửa phòng là nàng đã sầm sập đến, hai tay ôm cổ đảnh đu lên người anh, ... môi anh vít chặt môi nàng, quằn quại và nóng bỏng, y như các cụ bẩu nằng hạn hặp mưa giông. Sau màn dạo đầu bốc lửa, nàng đẩy mạnh anh ra giường, rồi từ từ ... thoát y. Nàng nhìn anh, vẫn nụ cười nửa vành môi quen thuộc, đôi mắt sáng long lanh. Mỗi động tác của nàng thật nhẹ nhàng, tỉ mẩn và đáng yêu. Cứ thế dần dần từng mảnh quần áo rơi xuống vương vãi, chỗ cần che đã đang và sẽ ... lộ dần ra . Anh nuốt nước bọt ừng ực ... Đến cái khúc nhạy cảm chỗ vòng ba thì nàng xoay lưng lại, hai ngón tay cái lồng vào bên trong hai sợi dây bên hông và từ từ ... kéo xuống. Đang say mê ngắm anh bồng buột mồm hỏi:

- Sao bẹn em ... đen thế nhỉ?
...

Tức thì nàng khựng người lại. Vẫn xoay lưng về phía anh, nàng lặng im không nói một câu, nhanh chóng thu vén mặc lại quần áo. Rồi nàng ném cho anh một ánh nhìn tức tối đến khó hiểu, chạy vù ra cửa ... quên cả cưa đôi tiền nhà nghỉ.

Anh bàng hoàng câm nín. Giờ thì anh nhớ ra rồi, chính vì ngày xưa anh nói câu này mà hai đứa chia tay ...